Stay Connected

Nick's planet
Sao phải làm màu, khi bạn có đủ sắc?

Sao phải làm màu, khi bạn có đủ sắc?

Để khởi đầu chắc là phải nói về chuyện cách đây cũng khá lâu, có một người bạn hỏi mình “Em có phải là một người thích sống khoe khoang không?”, lúc đấy mình dừng lại, thoáng nghĩ một vài giây để tua lại xem trong quá khứ mình có từng khoe mẽ nhiều đến độ gọi là “sống khoe khoang” hay không. Ồ mình phát hiện ra cũng hiếm khi, nên mình cười và bảo “Em không thích khoe, tại khoe thì cả ngày cũng không nói hết, nên mệt lắm”. Sau này đi làm, có một anh nọ lớn hơn mình cũng tầm 10 tuổi, không rõ cớ sự thế nào lại rất thích so thành tích với mình, mình không muốn so, bản thân mình không thích bị so sánh, vì mình là vì mình thôi không là một chuẩn mực nào cả. Thể rồi mình bảo “Anh hơn em 10 tuổi, anh thắng người ta bảo anh thắng thằng con nít có gì tự hào, nhưng anh thua thì là anh ba mấy tuổi đầu không bằng thằng nhỏ mới bước chân ra đời, chuyện vậy thì so với em đường nào anh cũng thiệt, thếcứ phải so với nhau những cái thành tích thời điểm đấy làm gì?”.

Môi trường cạnh tranh công bằng, minh bạch là môi trường thúc đẩy sự phát triển vượt trội nhất, ai không nổ lực thì sẽ bị đào thải, nhưng nó không có nghĩa đem những thứ đã qua đi so sánh khập khiễng, so sánh để cầu thị là một điều tốt, nhưng so sánh để chỉ trích, triệt hạ nhau thì chưa bao giờ đó là một động lực cả, mình cho rằng đó làm mầm mống để phá hoại các mối quan hệ trong một tổ chức, cộng đồng, là sự khởi đầu của những con người tự ti. Nên đối với mình, mình chỉ luôn sống trong một tư tưởng là mình đã làm tốt và mình có thể làm tốt hơn nữa, mình cần cạnh tranh với chính mình của hôm qua chứ không phải bất kỳ ai khác cả. Ừa, mình thích chạy thành tích vậy lắm 😆, mỗi ngày phải hơn một chút, mà vậy cứ đi khoe chắc không ai dám lại gần. 

Thật ra, dạo này thời buổi mà một tất đất 7749 CEO, 8891 Chủ Tịch thì bản thân mình chỉ muốn được về vườn làm chúa đảo, trồng rau, nuôi cá, chăn gà thôi. Suốt hành trình dài như vậy, mình chưa đến được vị trí Manager, nên cũng có chút trầm tư và tự ti 😂. Nhưng mà, có nhiều người này, rất nhiều người kia, khi tiếp xúc với một người thường mình quan tâm đầu tiên là tuổi 😂 vì để biết xưng hô, chứ chức danh cao, hay cả làm ở tập đoàn, công ty lớn với mình đôi khi không nhiều ý nghĩa lắm cho một mối quan hệ. Mình chỉ tin vào trải nghiệm của bản thân, những gì bản thân mình tai nghe, mắt thấy và tìm hiểu, nên mình nhìn việc nhiều hơn nhìn người. Điều đó có nghĩa là việc bạn làm nói lên bạn, chứ không phải những điều bạn nói về bạn hay bạn phô diễn ra ngoài. Nên với mình thấy ai thể hiện nhiều quá mình hơi dị ứng, mình khá là mâu thuẫn vấn đề này ở góc độ khi nhìn người khác. Thật ra, nếu đó là cả một quá trình dài họ phấn đấu lúc có những kết quả tốt đầu tiên, họ hoàn toàn có quyền tự hào bằng mọi cách mà, công sức người ta bỏ ra mà. Nên mình sẽ chúc mừng hoặc không hoặc lướt qua, cơ mà đừng nhiều quá mình mệt là mình bỏ theo dõi hoặc hủy kết bạn cả mạng ảo hay ngoài đời đều vậy.

Xong, mình thấy mình xấu tính quá cái mình mới ngộ ra, đó là cách sống của mỗi người thôi, có người phải thế họ mới có năng lượng sống, còn mình làm thể thì sẽ bị suy kiệt mất. Những gì mình có được chỉ muốn tận hưởng một mình và một vài người thật đặc biệt với mình, mình thấy thế nó ý nghĩa hơn. Còn kiểu mà “show off” hẳn như một cái sớ,  thì chắc mình ghi được từ lúc làm trưởng nôi cơ. Mình khá may mắn, được làm quen và được các anh chị lớn, là “hàng khủng” trong chính lĩnh vực của họ. Được chia sẻ và chỉ dạy nên mình may mắn được nhìn ra ngoài với nhiều góc độ và điểm chung của các anh chị đều là “KHIÊM TỐN”. Kiểu cả hội sẽ có chung một cách sống thế này “Những người không có chất riêng thì thường thích làm màu”.

Mentor trước đây của mình thật sự là kiểu vậy đấy. Trong một lần, cùng chị Mentor đi dự sự kiện, chị là một trong những nhà tài trợ của hội thảo đấy, mình không rõ mức tài trợ của sự kiện đấy, nhưng khoản tài trợ của chị là không nhỏ cho một workshop. Tuyệt nhiên, là không nêu tên công ty chị, không cần nói về chức danh, chỉ cần giới thiệu chị là một hội viên của hội là được, thậm chí Ban Tổ Chức gặp một sự cố nhỏ, chị vẫn sẵn sàng đưa kỷ niệm chương của chị để hỗ trợ. Mình tôn trọng nhiều hơn những câu chuyện như vậy, những người như vậy. Khi bạn biết rõ bạn đang là ai, vị trí của bạn ở đâu, sức nặng của bạn trong cộng đồng như thế nào, thì bạn không cần thể hiện, người khác thể hiện thay bạn bằng chính sự tôn trọng và ngưỡng mộ thôi. Yeee, mình thích sống kiểu thế, không cần quá nhiều người biết về mình, không cần để người khác biết quá nhiều về mình, họ cần biết những thành quả, thành tựu của mình là được.

Everyone is gonna die, you will be forgotten, but your achievements stay.

About me

Hi, mình là Nick. Đây là trang blog cá nhân mình ghi lại và chia sẻ về những hành trình, những quan điểm, góc nhìn cá nhân của mình. Mình tin rằng mỗi người sẽ có cách để trưởng thành khác nhau, nhưng qua những câu chuyện, bài học của người khác, hành trình trưởng thành của chúng ta sẽ bớt chông gai hơn. Mong các bạn sẽ tìm được những điều thú vị qua chiếc blog của mình.

Categories

Tag Cloud

×